An Linh Thơ

Ngày xưa tôi đến An Linh 
Chùa hoang sơ quá ngỡ mình bơ vơ
Nhìn quanh cảnh vật hững hờ
Con kênh An Phú lờ đờ trước hiên
Nhớ Thầy ánh mắt sâu hiền
Vào thăm nghe tiếng gọi liền tên tôi
Thầy ôi ! lắm những năm rồi
Hôm nay gặp lại bồi hồi biết bao…
Thế là một thoáng hôm nào
Khuyên tôi tiếp tục phong trào áo Lam
Hợp thêm chú Vĩnh ngành nam
Thầy trò chung sức nhau làm cho nên
Tâm duyên kiên cố vững bền
Đạo hữu tiếp sức xây nền An Linh
Tuổi thơ tụ lại với mình
Như thêm tiếng hót tự tình vang xa
Cùng nhau tu học hát ca
Sinh hoạt tập thể đậm đà anh em
Hay đâu anh Đức bên thềm
Bước vào xin được góp thêm vui cùng
Quê anh ở tận miền trung
Thừa Thiên xinh đẹp điệp trùng nét riêng
Và cô em gái tên Hiền

Chung vai rõ cả tính siêng vui cười
Lại thêm anh Kháng tròn người….
Hai năm anh lắm miệt mài
Cuối thu lẻ bốn khứ lai quê nhà
Anh em của Đức tăng ca
Mình ta tiếp tục cái đà cô đơn
Trình xin phần rõ thiệt hơn
Lẻ năm hướng dẫn chập chờn nghĩ suy
Đưa về anh Diệp uy nghi
Quê gốc xứ Quảng an duy xứ dừa
Lòng nay nghĩ ấm như xưa
Ngờ đâu anh bận đẩy đưa việc nhà
Đàn em như thể thiếu cha
Lại xin Lê đến như là cầu ngư
Bao lần anh vẫn chần chừ
Lẽ bảy thoáng đến mau từ chối đi
Niềm đau cứ đến li bì
Tâm không lắng đựơc làm gì cho yên
Bỗng đâu ý nghĩ thoáng liền
Bạn thân anh Diệp mà điền vào đây
Ngay trong cuộc họp đủ đầy
Dạn miệng xin đại ai rầy mà can
Nghe qua không khí ngỡ ngàng
Ba phía họp lại cùng bàn cấp trên
Khoảnh chờ sao thấy bấp bênh
May thay thuận ý bừng lên nỗi mừng
Vừa về đơn vị bỗng dưng
Anh sắp xuất ngoại độ chừng nữa năm
Vậy lễ ra mắt để nằm
Chờ cho đầy đủ phải nhằm năm sau
Thời gian thương thật qua mau
Anh về trách nhiệm gánh nhau chẳng tày
Với những ông trước nói hay
Vị này ít nói lại tay nhát gừng
Đang làm nói hát không ưng
Phân ai công việc dỡ chừng quát to
Nói ra ai cũng rõ cò
Không nêu tên tuổi mà đo không lầm
Chăm lo đơn vị nhiệt tâm
Nhưng người quá ít với tầm sao đang
Nào ai tài giỏi cao sang
Hai người mà lấp bể ngang sống vồ
Mãi đi năn nỉ khắp chồ
Không ai chịu đến mà hô có tài
May sao trời nhỏ hương lài
Có hai người đến chung vai tháp tùng
Đó là huynh trưởng Tâm Trung
Và cô con gái ung dung đến gần
Ấy mùa đông đến Canh Dần
Lãnh ngay cơng việc về phần chuyên môn
Giờ đây tạm chút ôn tồn
Hàng huynh có bốn nhưng hồn chẳng bao
Thiếu Nam bốn chú thấp cao
Thiếu Nữ một chúng cô nào cũng ngoan
Đồng Nam su cậu la oan
Đồng Nữ tạm gọi một đoàn mười O
Sáu ả thanh nữ một lò
Xưởng may cho nghỉ mới xò nhau sang
Lễ lược hay đến rộn ràng
Số lượng gấp rưởi ấm đàn thấy thương
Tân ban huynh trưởng một chương
Bác Gia thầy hướng làm sườn Nguyên Lan
Liên đòan trưởng nữ ấy nàng
Nguyên Tâm đứng trụ chẳng màng khó khăn
Ngành Nam anh Diệp nhớ chăng?
Tâm Trung nhận Thiếu siêng năng cho tròn
Ngành Đồng anh Tú ví von
Thương đàn em nhỏ dẫu mòn đôi vai
Chuyên về sổ sách miệt mài
Hồng Tâm đấy chứ còn ai nữa nào
An Linh xin báo lời cháo
Mến thương mau đến tâm trao nghĩa tình

Kim Thư

No comments:

Post a Comment